Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

Kẻ bắt nữ sinh lớp 11 để 'giở trò đồi bại' trong quán hát khai gì?

Sau khi nhận được đơn trình báo, Công an huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc đã xác định đối tượng Nguyễn Tiến Anh (18 tuổi, trú tại xã Chấn Hưng, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc) là thủ phạm gây ra vụ hiếp dâm em N.T.P. (17 tuổi, học lớp 11, trú tại xã Đồng Văn, huyện Yên Lạc, tỉnh Vĩnh Phúc).

Sau khi bị bắt, Tiến Anh khai, vì không nghề nghiệp nên thường ra quán karaoke của gia đình phụ giúp. Do quán gần trường học nên mỗi lần nữ sinh P. đi học qua, đối tượng đều để ý. Thấy nữ sinh lớp 11 xinh xắn, phổng phao hơn so với các bạn cùng lứa nên Tiến Anh ủ mưu "giở trò đồi bại".

Để thực hiện âm mưu của mình, đối tượng lên facebook rồi làm quen với P.. Sau một thời gian dài nói chuyện, P. không hề biết Tiến Anh làm ở quán karaoke gần trường học của mình.


Đến ngày 18/3, khi thấy bố mẹ đi vắng, Tiến Anh phục trước quán, đợi P. đi học qua. Đúng 14h, thấy nữ sinh, đối tượng liền lao ra chặn, giữ xe đạp và kéo vào phía trong. Tuy nhiên, do đường đông nên Tiến Anh không thực hiện được hành vi của mình nên thả em P..
Kẻ bắt nữ sinh lớp 11 để 'giở trò đồi bại' trong quán hát khai gì?

Đến 15h, em P. lại đi qua quán của Tiến Anh, liền bị gã này tiếp tục chặn xe, kéo vào quán. Khi vào đến phòng, Tiến Anh chốt cửa, không cho P. ra ngoài. Nhiều lần nạn nhân van xin, chạy ra phá cửa nhưng bị đối tượng kéo vào bên trong.

Đến 18h, biết nạn nhân đã thấm mệt vì gào khóc, Tiến Anh khống chế, dùng vũ lực hiếp dâm nạn nhân rồi thả cho về.

Nguồn: 24h an ninh                        

'Người tù thế kỷ' đến tòa hỏi số tiền 10 tỷ bồi thường 17 năm tù oan

Sáng 27/3, ông Huỳnh Văn Nén (55 tuổi, ngụ tại thị trấn Tân Minh, Hàm Tân, Bình Thuận) cùng người thân đến TAND tỉnh Bình Thuận để hỏi về số tiền hơn 10 tỷ đồng bồi thường oan sai cho ông.

“Cán bộ tòa án Bình Thuận hẹn tôi khoảng 10-15 ngày sau khi nhận quyết định sẽ chi trả tiền, nhưng đến nay đã 20 ngày tôi vẫn chưa nhận được tiền”, ông Nén nói.
'Người tù thế kỷ' đến tòa hỏi số tiền 10 tỷ bồi thường 17 năm tù oan
Ông Huỳnh Văn Nén (đứng giữa) cùng người thân đến TAND tỉnh Bình Thuận hỏi số tiền được bồi thường vào sáng 27/3. Ảnh: Q.H.


Theo quyết định bồi thường số 01/QĐ-CA của TAND tỉnh Bình Thuận ký ngày 16/1, số tiền ông Nén được bồi thường là 10 tỷ đồng, bao gồm: 5,3 tỷ đồng bồi thường thiệt hại do tổn thất về tinh thần, 2,3 tỷ đồng bồi thường thiệt hại do tổn hại sức khỏe, 1,2 tỷ đồng bồi thường thu nhập thực tế bị mất và 1,2 tỷ đồng bồi thường thiệt hại khác. Số tiền này sẽ được chi trả qua tài khoản.

Trong 15 ngày kể từ ngày nhận được quyết định, nếu không đồng ý với quyết định giải quyết bồi thường này, người bị thiệt hại có quyền khởi kiện, yêu cầu tòa án giải quyết bồi thường. Quyết định trên có hiệu lực sau 15 ngày, kể từ ngày người bị thiệt hại nhận được quyết định. Ông Nén cho biết đã nhận quyết định trên vào ngày 7/3.

“Cán bộ tòa án Bình Thuận cho biết đang

Nguồn: 24h an ninh                     

Vụ dâm ô trẻ em ở Vũng Tàu: Khởi tố Nguyễn Khắc Thủy

Phó Viện trưởng VKSND Tối cao Nguyễn Hải Phong cho biết thêm ngày 24/2, báo chí đưa tin về vụ xâm hại bé gái ở Vũng Tàu thì ngay sáng hôm đó, viện trưởng VKSND Tối cao yêu cầu gửi hồ sơ lên.
nguyen-khac-thuy_saoe-1745510
Ông Thủy đang trò chuyện với một bé gái.


Đối với vụ án này, việc thu thập, đánh giá chứng cứ tương đối khó khăn, vụ án có nhiều bị hại, thời gian xảy ra vụ việc kéo dài từ năm 2012 đến 2016, khi xảy ra chỉ có một mình đối tượng và nạn nhân, có nạn nhân gia đình không hợp tác, không đưa cháu đến cơ quan điều tra...

“Đồng chí viện trưởng chỉ đạo phải làm chặt chẽ, thu thập đầy đủ chứng cứ, khi đã có đầy đủ chứng cứ thì phê chuẩn và xử lý. Vụ án trong ngày một ngày hai sẽ khởi tố bị can để điều tra xử lý theo quy định của pháp luật” - ông Phong cho biết.

Nguồn tin của Pháp Luật TP.HCM cho biết 16h15 ngày 27/3, VKSND TP Vũng Tàu đã phê chuẩn quyết định khởi tố bị can đối với ông Nguyễn Khắc Thủy. Ông Thủy không bị bắt tạm giam nhưng bị cấm đi khỏi nơi cư trú.

Nguồn: 24h an ninh                         

Số phận trớ trêu đã để tôi gặp lại tình cũ trong bệnh viện

 Mọi điều trong cuộc sống cứ bình lặng trôi nếu không có biến cố vừa xảy ra mà tôi thấy mình là người có lỗi hoàn toàn. Thời tiết thay đổi đột ngột nên con út bị viêm phế quản và rất nhanh bị chạy vào phổi. Tôi tức tốc đưa con đi khám và bác sĩ yêu cầu phải nằm viện. Vào viện và nằm phòng dịch vụ không phải là vấn đề gì nhưng dường như là sự trớ trêu của số phận, tôi gặp lại mối tình đầu, cũng có con phải nằm viện, bị viêm phổi như con tôi, nằm cùng phòng dịch vụ đó. Lúc tôi nhập viện cho con là vào ban ngày, tôi chỉ gặp một bà ngồi chăm cháu gái đó, được nửa ngày thì cô cháu ngồi nói chuyện, cô tâm sự đây là cháu ngoại, mẹ cháu đã mất, bố cháu đi làm cả ngày và đêm mới vào. Tôi nghe qua câu chuyện của cô thì bố cháu không chịu đi bước nữa mặc dù vợ mất đã lâu (mẹ cháu mất khi sinh cháu). Cháu lại có cái tên giống hệt tôi (chỉ khác họ).

Tối hôm đầu tiên con nhập viên, tôi đang ngồi quay lưng ra cửa thì nghe một giọng nói rất quen thuộc vang lên phía sau: "Bà ăn tối đi bà ngoại Cốm ơi". Giật mình quay lại, tôi và anh chạm mặt nhau. Anh lấy tên tôi để đặt tên cho con gái, tên ở nhà từ bé của tôi là Cốm anh cũng đặt cho con. Chúng tôi không nói được điều gì từ khi 4 mắt chạm nhau. Cả đêm đó anh chỉ ngồi ở ghế và vuốt tóc con bé, mỗi khi nó ra mồ hôi anh lại lấy khăn lau. Cữ tiêm lúc 22h và phải tiêm bằng máy kéo dài một tiếng, anh luôn nựng bé để nó quên đi là đang bị tiêm. Còn tôi, nằm trên giường ôm con, đêm đó không ngủ được, cũng không dám quay lưng ra ngoài nên biết cả đêm anh cũng chỉ ngủ chập chờn khi ngồi trên ghế, mệt quá thì anh nằm gục lên giường.

Sáng hôm sau, khi tôi vừa thiếp đi một chút tôi đã nghe tiếng anh: "Bà cho cháu ăn sáng giúp con, con về tắm một cái rồi đi làm đây". Tôi phải chờ anh đi hẳn rồi mới dậy. Cả đêm nằm nghiêng một phía, toàn thân tôi mỏi nhừ. Ngày hôm sau, tôi định bụng sẽ là người chủ động nói chuyện, trong đầu đã chuẩn bị hàng loạt câu hỏi, tình huống nói chuyện có thể sẽ xảy ra. Vậy mà tối đó anh lại là người chủ động nói. Anh hỏi thăm tình hình sức khỏe của cháu nhà tôi, hỏi về công việc tôi đang làm, vẫn là sự ân cần và nhẹ nhàng như hồi chúng tôi còn bên nhau. Những kỷ niệm cũ trong tôi bỗng chốc ùa về, tôi muốn gục vào ngực anh như ngày xưa.

Sau khi cả hai bé được xuất viện, tôi về và không lúc nào ngừng nhớ về anh. Tôi dành thời gian rảnh để nhắn tin hỏi han anh hàng ngày, bỏ bê công việc, lấy cớ là mấy ngày liền trong viện rất mệt nên ở tịt trong phòng với bé con và thời gian đó tôi chỉ liên lạc với anh, còn anh luôn giữ một khoảng cách nhất định. Tôi thấy lại cảm giác muốn được ở bên anh như ngày xưa. Tôi không dám vứt bỏ cuộc sống hiện tại của mình vì giờ đã là mẹ của 3 đứa con ngoan ngoãn. Vì trách nhiệm gia đình tôi vẫn phải hoàn thành những nhiệm vụ thuộc về thiên chức của người phụ nữ trong gia đình nhưng không lúc nào tôi không nhớ về anh. Tôi phải làm như thế nào để thoát khỏi hoàn cảnh lúc này của mình đây?

Nguồn: 24h an ninh                            

Tâm sự của một cô giáo có học sinh không nghe lời

Tôi dạy bằng cả tâm huyết nhưng khi bé sai tôi nói câu nào bé cãi lại câu đó, thậm chí xúc phạm đến mình. Tôi lấy thước đánh vào mông bé nhưng bé chống đối và mách mẹ.

Sau một ngày làm việc mệt mỏi hôm nay tôi cảm thấy rất buồn, đọc những dòng bình luận trên mạng tôi còn thấy sợ hãi hơn. Liên quan đến việc giáo viên đánh học sinh, tôi nhớ ngày xưa mỗi lần giáo viên gọi lên là tim đã muốn nhảy ra ngoài, một phần vì sợ và nể thầy cô, còn bây giờ thì... Xin kể cho mọi người nghe chuyện đi dạy của tôi. Tôi dạy thêm hai học sinh lớp 3, nhà rất giàu có, chiều thì học nhà bố, tối về mẹ ngủ. Tôi dạy bằng cả tâm huyết nhưng khi bé sai tôi nói câu nào bé cãi lại câu đó, thậm chí xúc phạm đến mình. Tôi lấy thước đánh vào mông bé nhưng bé chạy rồi chống đối và bảo mách mẹ. Hôm đó tôi khóc rất nhiều, nghĩ mình không dạy được nghĩa là mình quá tệ và sự việc cứ trôi qua như vậy. Tôi đã nói thẳng với bố bé là nếu muốn bé tiếp tục học thì khi tôi phạt không ai được can (tôi biết đánh và phạt bé như thế nào để không gây hại đến bé) còn không thì tôi nghỉ. Bố bé đồng ý nhưng mẹ bé chiều con, trách móc đủ kiểu, tôi thật sự không hiểu người mẹ đó nghĩ gì.

Ngoài dạy thêm tôi còn dạy cấp 3, học sinh cũng có đứa này đứa kia nhưng quả thật thời nay không còn như xưa nữa. Nghiệp vụ sư phạm ư? Phạt đứng, phạt ngậm bút, chép phạt, viết kiểm điểm... học sinh chẳng coi ra gì. Vào lớp mà như cái chợ, học sinh đi lại lung tung trong lớp, nói chuyện, giỡn..., giống như giáo viên không tồn tại vậy. Mời ra ngoài thì học sinh bảo “Không, làm gì sao phải ra”, “Chép phạt thì chép, sợ gì”, “Tao gọi mẹ tao lên cho bà đó khỏi dạy”, nhắc học sinh lấy tập vở ra học, nó hét lên “Lấy rồi, nói hoài”. Vậy đấy, nhưng trong mắt phụ huynh con họ nói cái gì cũng đúng, thậm chí có nhiều phụ huynh còn phản ánh lên trường. Tôi đi dạy đôi khi còn lồng ghép những bài học đạo đức cho học sinh, nhưng một clip cảm động rơi nước mắt về tình thầy trò thì cả lớp không ai khóc mà phá lên cười.


Hiện nay nhiều giáo viên đánh thước vào đầu học sinh, tát học sinh thì đúng là không chấp nhận được, những clip tung lên mạng có rất nhiều, bây giờ học sinh biết nên mỗi lần mình la, dọa đánh vào mông thì lại bảo: “Đánh đi rồi quay clip cho thầy khỏi dạy, chẳng sợ đâu”. Bởi vậy người ta bảo giáo viên giống như một diễn viên vậy, không còn học sinh sợ giáo viên nữa mà là giáo viên sợ học sinh. Nói đến clip thầy giáo đánh học sinh, quả thật trong tình huống đó mấy ai giữ được bình tĩnh, giáo viên họ cũng là con người thôi. Giáo viên đó sai vì đánh vào mặt học sinh, nếu là tôi thì tôi chỉ đánh vào tay, vai, chứ không bao giờ đụng đến đầu, mặt; nhưng một học trò hỗn như vậy giận sôi máu ấy chứ, ai mà bình tĩnh được. Còn học sinh đó rõ ràng sai rành rành vậy nhưng một số người lại chỉ lên án thầy giáo còn học sinh thì không. Nếu cứ tình trạng như thế này không biết học trò sẽ trở nên ra sao? Đau lòng quá!

Nguồn: 24h an ninh